Vũ Pháp Vũ Thiên
“Thúc thúc.” Đúng vào lúc này, một giọng nói mềm mại vang lên.
Diệp Tinh cúi đầu nhìn, đó là tiểu Bảo Nhi đang nhìn thông tin trước mặt Diệp Tinh.
“Bảo Nhi, ngươi muốn bảo vật gì ư?” Diệp Tinh nhìn cô bé, cười nhẹ, nói.
Mỗi người chỉ có thế nhìn thấy được thông tin thuộc tính, thông tin sàn trao đổi của bản thân, nhưng tiểu Bảo Nhi lại có thể nhìn thấy của Diệp Tinh.
Nghe vậy, ánh mắt tiểu Bảo Nhi sáng lên, nói: “Thúc thúc, ta muốn truyền thừa đạo tắc hệ kim và truyền thừa đạo tắc hủy diệt.”
Trong mắt cô bé lộ ra chút khát vọng.
“Truyền thừa đạo tắc hệ kim và truyền thừa đạo tắc hủy diệt ư?” Diệp Tinh nhìn hai thông tin này, hai truyền thừa này tổng cộng tốn 30 triệu điểm ảo.
“Được, Bảo Nhi, ta nhất định sẽ đổi cho ngươi.” Diệp Tinh cười, gật đầu.
Hắn có thể lấy được nhiều bảo vật như vậy phần lớn đều là nhờ có Bảo Nhi, hơn nữa trước đó hắn cũng đã nói chia năm năm, tất nhiên không thể nuốt lời.
“Cảm ơn thúc thúc.” tiểu Bảo Nhi vui vẻ nói.
Xoa đầu nhỏ của cô bé, Diệp Tinh lại nhìn về phía thông tin của thiên địa linh vật, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở Song Dực Thạch.
“Mình có thiên địa linh vật Hắc Thạch, thân thể đã được coi là rất mạnh rồi, tác dụng của Hắc Thạch với Kim Ngọc Thạch và khiên Huyền Mộc giống nhau, ngoài ra mình còn có kiếm Hủy Nguyên, lực công kích hoàn toàn bạo phát, thậm chí có thể đạt tới đẳng cấp vô địch Bất Tử Cảnh, đối với mình mà nói, mặt tốc độ vẫn còn thiếu một chút.”
Diệp Tinh im lặng suy nghĩ.
“Nếu có được Song Dực Thạch, cho dù đối mặt với cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong, mình cũng có thể ung dung đối diện, cộng thêm kiếm Hủy Nguyên, thậm chí mình có thể áp chế bọn họ!”
Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng kinh người.
Tốc độ của hắn vẫn luôn ở trong thế bất lợi, cho dù nuốt quả Tử Lăng, nhiều nhất cũng chỉ đạt tới đẳng cấp Bất Tử Cảnh đỉnh cấp mà thôi, vẫn còn chênh lệch một khoảng lớn với cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong.
Trong lòng suy nghĩ, Diệp Tinh nhìn thông tin giá bán Song Dực Thạch trước mặt.
“Song Dực Thạch cần 50 triệu điểm ảo, truyền thừa đạo tắc hệ kim và truyền thừa đạo tắc hủy diệt cần 30 triệu điểm ảo, cộng lại là tám mươi triệu điểm ảo, mà trên người mình có 40 triệu điểm ảo, còn thiết 40 triệu nữa.” Diệp Tinh tính toán.
Trên mặt hắn tràn ngập vẻ bất đắc dĩ, vốn cho rằng bản thân đã có đủ điểm ảo, nhưng giờ đây vẫn thiếu một nửa!
“Trong thời gian chín năm mình mới lấy được 40 triệu, cho dù chém giết sinh mệnh thế giới ảo, cũng chỉ còn lại nửa năm, chẳng thể lấy được thêm bao nhiêu.”
Trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.
“Vậy nên, cạc duy nhất là lấy từ trong tay cường giả dị tộc khác!”
Trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.
Trong thời gian chín năm rưỡi hắn mới lấy được tổng cộng 40 triệu điểm ảo, hơn nữa còn nhờ sự giúp đỡ của đá may mắn mới lấy được.
Giờ chỉ còn lại nửa năm, căn bản hắn không thể lấy được nhiều như vậy nữa.
Vậy nên, giết sinh mệnh thế giới ảo không thể lấy được, hiện giờ Diệp Tinh chỉ còn một cách duy nhất.
Tay phải hắn vung lên, trong tay xuất hiện một quả cầu màu vàng, đây là Kim Nguyên bạo phá, chỉ cần sử dụng, trong phạm vi mười nghìn kilomet, cường giả dưới Bất Tử Cảnh đỉnh phong sẽ chết hết!
Phải biết, cho dù có tiểu Bảo Nhi giúp đỡ, hiện giờ Diệp Tinh cũng mới chỉ là Bất Tử Cảnh đỉnh cấp mà thôi, cũng không ngăn cản được sự tấn công của Kim Nguyên bạo phá, chứ đừng nói tới những cường giả khác.
Tất nhiên, thân là người sử dụng, Kim Nguyên bạo phá sẽ không tạo cho Diệp Tinh bất cứ tỉn thương nào.
“Tất cả những gì mình phải làm là thu hút càng nhiều cường giả dị tộc tới càng tốt, sau đó thi triển, chín năm rưỡi rồi, chắc hẳn trên người các cường giả cũng có rất nhiều điểm ảo.” Diệp Tinh thầm nói.
Mỗi một người tiến vào nơi này đều là Bất Tử Cảnh cao cấp, mỗi một người bọn họ đều khát vọng có được bảo vật, đặt tại thế giới bên ngoài, mỗi một người đều đứng trên vị diện đỉnh cấp, không phải là những nhân vật nhỏ bé.
Vậy nên, bọn họ không thể không có thu hoạch gì.
“Nếu muốn thu hút được nhiều dị tộc, vậy chỉ có một nơi có thể tới!” Diệp Tinh hít thở sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía xa.
Nhìn theo ánh mắt của Diệp Tinh, tiểu Bảo Nhi kéo tay Diệp Tinh, cũng nhìn về nơi xa đó rồi tò mò hỏi: “Thúc thúc, chúng ta đi đâu?”
“Tới thành trì trung tâm của thế giới ảo.” Diệp Tinh xoa đầu nhỏ của cô bé, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.
Hắn nhận được tin tức, nhưng thật sự muốn đổi bảo vật phải tới thành trì trung tâm, nới đó mới là địa điểm cuối cùng của các cương giả.
Ong…
Đang nói, bỗng nhiên khuôn mặt của Diệp Tinh nhanh chóng thay đổi, nháy mắt từ khuôn mặt của sinh mệnh đặc biệt biến thành một cường giả nhân tộc.
“Thúc thúc, thúc…” tiểu Bảo Nhi ngạc nhiên nhìn Diệp Tinh, miệng nhỏ khẽ há ra, trên khuôn mặt tràn ngập vẻ khó tin.
“Bảo Nhi, không cần sợ, ta biết thuật biến ảo, có thể biến thành dáng vẻ khác.” Diệp Tinh khẽ cười, nói.
Hắn lo lắng bản thân dọa Bảo Nhi sợ, thân thể lại thay đổi, vậy mà lại biến thành một cô bé trông mới chỉ ba, bốn tuổi.
“Ya, thúc thúc, ngươi biến thành Bảo Nhi rồi.” cô bé trông thấy dáng vẻ của Diệp Tinh, trong mắt vẫn là sự ngạc nhiên, nhưng lại không sợ nữa, cô bé vỗ đôi tay nhỏ của mình, dáng vẻ rất hưng phấn.
Thấy cô bé không sợ nữa, Diệp Tinh lại nhanh chóng hóa thành dáng vẻ của nhân loại.
“Haiz, nếu để Tiểu Ngư biết được dáng vẻ lúc nãy của mình, không biết có chê cười mình không?” Diệp Tinh lẩm bẩm trong lòng.
Có điều hắn không muốn để tiểu Bảo Nhi sợ mình.
“Đi, Bảo Nhi, chúng ta tới thành trì trung tâm!”
Sau khi quyết định xong, Diệp Tinh không lãng phí thời gian thêm nữa, hắn bế Bảo Nhi, lấy tốc độ nhanh nhất đi về phía thành trì trung tâm thế giới ảo.
…