Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Anh đứng một lúc rồi nhìn cô nhẹ giọng nói
– Anh có chuyện này muốn kể với em !
– Về việc người anh muốn cưới là Kiều Vi sao ?
Cô nghe anh nói thì vẻ mặt bình thản có chút thất vọng hỏi.
– Anh xin lỗi! Anh định sẽ kể với em sau khi mọi chuyện ổn định ! Thật ra trước đây anh cương quyết muốn cưới chị em ! Nhưng khi gặp được em và ở bên cạnh em, anh thật lòng đã yêu em mất rồi ! Anh sợ em buồn nên anh không có cơ hội để nói chuyện này với em !
Trong anh bây giờ đâu ai nghĩ là tổng tài bá đạo lừng lẫy đâu chứ. Anh như thấy có lỗi, nắm chặt tay cô giọng điệu biết hối lỗi nói. Cô lén nhìn qua thấy anh như vậy trong lòng lại không nỡ giận. Cô giả vờ không nói gì để xem anh sẽ làm gì tiếp theo.
– Vợ à ! Em đừng giận anh nữa có được không? Tha lỗi cho anh đi !
Ayya, tự nhiên lại nũng nịu yếu đuối thế này. Cô nhìn thấy anh với giọng điệu vô tội năn nỉ, ánh mắt đáng thương nhìn cô say đắm, cô không tài nào kiềm lòng được, cô quay qua nhìn anh nói
– Nè ! Anh đừng có dùng vẻ mặt đáng thương đó mà quyến rũ em ! Em không hết giận anh đâu !
– Vợ không thấy thương anh à ?
Anh như sắp đạt được mục đích, mừng thầm liền tiếp tục dùng vẻ mặt đáng thương vô (số) tội nhìn cô.
– Thôi ! được rồi ! được rồi ! Em chịu thua với anh rồi ! Tổng tài bá đạo siêu cấp lạnh lùng cái gì chứ ? Lừa người !
Cô xua tay rồi quay đi bên khác giấu đi vẻ ngại ngùng của mình. Cô không quên bĩu môi nói thầm.
– Anh chỉ dịu dàng với vợ anh thôi !
Thấy cô ngại ngùng anh liền nắm lấy tay kéo cô lại gần, hai tay giữ chặt lấy eo cô, ánh mắt ma mị nhìn cô. Cô bị kéo bất ngờ nên ngã vào lòng anh, hai tay cô chống lên bờ ngực săn chắc của anh, ngơ người nhìn anh.
Anh không giữ bình tĩnh nữa, anh nhẹ nhành nâng cầm cô lên rồi đặt lên môi cô một nụ hôn. Cô cũng từ từ đưa hai tay choàng lên cổ anh đón nhận nụ hôn ấm áp trong khung cảnh bầu trời đêm tuyệt đẹp này.
Ở một bên nào đó, ba mẹ anh đã đứng hóng chuyện từ nãy giờ. Trong mẹ anh còn hớn hở hơn ai khác nữa, ba anh nhìn mẹ anh thở dài bất lực.
*Làm tốt lắm con trai của ta!
Ông nhìn về phía anh cười hãnh diện. Một lúc sau ông liền kéo bà vào trong trước để lại không gian riêng tư cho anh và cô.
Sau màn giải thích hiểu lầm đầy lãng mạn, anh bế cô đi về phòng. Cô xấu hổ muốn tự mình đi nhưng anh nhất quyết không chịu để cô xuống, cô đành ôm cổ anh để mặc cho anh bế.
Sau khi về phòng, anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường. Ánh mắt ma mị nhìn cô, cô nằm trên giường cũng ngại ngùng nhìn anh. Anh nhìn cô không chịu được nữa bắt đầu hôn cô, cô cũng choàng tay lên ôm cổ anh đáp lại nụ hôn. Anh từ từ hôn xuống cổ cô, cắn nhẹ lên xương vai cô, cô che miệng chợt khẽ rên nhẹ một tiếng. Anh nghe vậy càng muốn thêm, tay anh bắt đầu hoạt động mò mẫm khắp cơ thể cô. Mặt cô lúc này đã đỏ ửng lên, cũng bắt đầu thở dốc rồi.Anh ngồi dậy cởi áo ra, anh mạnh tay văng xuống đất. Anh nham hiểm nhìn cô
đang nằm trên giường, vẻ mặt của cô hiện giờ vô cùng quyến rũ khiến anh càng muốn ăn sạch cô.
Còn cô lúc này, nằm trên giường thở dốc, đỏ mặt nhìn anh. Cơ thể săn chắc
đó khiến cô không thể nào cưỡng lại. Anh không chịu được nữa, anh cúi người nâng cầm cô lên giọng điệu ma mị nói
– Vợ à, em đây là đang quyến rũ anh sao ?
– Em…không có.Hộc. Hộc
Cô nằm trên giường thở dốc nói. Anh không nói lời nào nữa liền hôn cô, một tay anh giữ lấy hai tay cô đưa lên đầu, tay còn lại anh bắt đầu mò mẫm cơ thể nuột nà của cô. Anh nhìn cô cười nham hiểm rồi tiếp tục hôn cô.
Anh và cô đã có một đêm rất nồng nhiệt, cô đã thấm mệt ngoan ngoãn nằm trong lòng anh ngủ thiếp đi. Anh ôm cô vào lòng vỗ về.
Sau khi cô đã ngủ say rồi, anh nhẹ nhàng đặt cô nằm trên giường rồi anh đứng dậy, kéo chăn lên đắp cho cô nhìn cô đang say giấc trên giường anh bất giác nở một nụ cười rồi dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán cô.
Sau đó anh lấy điện thoại gọi cho ai đó trong có vẻ là chuyện quan trọng.
–Sáng hôm sau——
Ánh nắng len lỏi vào phòng, cô nằm trên giường bị ánh nắng đánh thức, cô nheo mắt xoay người vô tình đụng phải anh nằm bên cạnh. Cô từ từ ngồi dậy nhìn người đàn ông nằm bên cạnh mỉm cười, cô bất giác đưa tay lên định chạm vào mặt anh. Lúc này anh bất ngờ nắm lấy tay cô từ từ mở mắt rồi ngồi dậy nhìn cô rồi nhếch môi nói.
– Hàn phu nhân ! Mới sáng sớm em đã muốn vận động rồi sao ?Cô như bị bắt gian liền đỏ mặt rút tay lại quay mặt đi nơi khác. Cô xấu hổ nói.
– Em…không có !
Anh nhìn cô cười rồi kéo cô ngồi vào lòng mình nhẹ nhàng âu yếm cô. Anh mỉm cười nói.
– Hàn phu nhân! Anh yêu em !
Cô nghe thấy vậy liền tròn xoe mắt nhìn anh. Cô ngơ người nhìn anh không nói lên lời. Anh thấy cô ngây ngốc liền kéo cô lại gần rồi nhẹ đặt một nụ hôn lên môi cô. Lúc này cô mới hoàn hồn ngại ngùng nhìn anh.
– Anh… anh biến thái !
Anh nhìn cô xấu hổ như vậy anh mỉm cười, càng muốn trêu chọc cô thêm.
“Cốc! Cốc! Cốc”
– Thưa thiếu gia và thiếu phu nhân ! Lão gia và phu nhân đang đợi hai người ạ !
Lúc này bên ngoài có người hầu đến gõ cửa gọi hai người xuống nhà. Anh lúc này mới tha không trêu chọc cô nữa. Anh nói với người hầu sẽ xuống ngay rồi nhìn cô.
– Em chuẩn bị đi ! Hôm nay đi với anh !
– Đi đâu ?
– Đi hẹn hò !
Anh nhìn cô đang không biết chuyện gì mỉm cười nói.- Đi hẹn hò á ?
Cô bất ngờ nhìn anh. Anh mỉm cười gật đầu rồi bế cô vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân.
– Nè nói rõ cho em biết coi ! Đi hẹn hò là sao ?
– Từ từ rồi em sẽ biết ! Ba mẹ còn đang đợi chúng ta đó ! Em muốn để ba mẹ đợi sao ?
Anh bế cô nhẹ nhàng đặt cô ngồi lên bồn rửa mặt, anh chống tay nhìn cô trêu chọc. Cô thấy vậy liền ngại ngùng im lặng không hỏi nữa. Anh khẽ xoa đầu cô mỉm cười.