Đỉnh Cấp Tông Sư

Rate this post

Ánh mắt của Vương Sở Hàn dừng lại trên người đứng bên cạnh Hạo Xuyên, nhưng cũng nhanh thu tầm mắt lại.

Hạo Xuyên lướt qua cũng hiếu Vương Sở Hàn muốn hỏi gì.

” Cô ấy là thư ký của tôi, Tống Thiên Lục.”

Dừng lại một lúc Hạo Xuyên lại nói tiếp, anh nhìn Thiên Lục rồi nhìn về phía Vương Sở Hàn.

“Vương Sở Hàn – Chủ tịch của Vương thị, Tuấn Hào cùng Trạch Vũ – Cấp dưới của Vương Sở Hàn, còn người ngồi bên cạnh thì tối qua hai người cũng đã gặp nhau rồi, cô ấy đang giữ chức Tổng giám đốc của công ty.”

Hạo Xuyên ngắn gọn giới thiệu bốn người trước mắt với Thiên Lục và cô cũng rất nhanh nắm bắt được thông tin.

“Chào các vị, tôi là Tống Thiên Lục, trợ lý của Hội chủ.”

Vương Sở Hàn không nói gì chỉ thoáng gật đầu.

” Lần này về làm gì?” Vương Sở Hàn đặt cốc trà xuống trước mặt Hạo Xuyên.

” Tôi có một dự án muốn hợp tác với thương hội ở Nam Hải.”

Hạo Xuyên vừa dứt lời thì Tống Thiên Lục cũng cùng lúc đặt xong hai tập tài liệu xuống trước mặt Vương Sở Hàn và Vương Gia Ninh.

“Sao lại tìm đến hai bọn em?” Vương Gia Ninh nhìn tập tài liệu trước mặt rồi ngẩng lên nhìn Hạo Xuyên, ánh mắt mang đầy sự thắc mắc.

” Không phải em đang làm thư ký sao?” Hạo Xuyên bắt đầu cảm giác có chút mơ hồ.

“Hứ, giờ phu nhân đang làm vị trí đó. Hội chủ là nhị thiếu.” Trạch Vũ cũng không thể tin nổi khi Hạo Xuyên không biết chuyện này.

“Đã thay đổi rồi sao?” Hạo Xuyên không khỏi kinh ngạc.

“Đúng là.” Trạch Vũ lắc đầu đầy ngao ngán.

“Giờ người ta là hội chủ rồi, quan tâm gì đến anh em nữa đâu.” Tuấn Hào đầy mỉa mai.

” Tuấn Hào, anh thấy chú không cà khịa anh không chịu được à?” Hạo Xuyên bất mãn.

“Không chịu được đấy, anh đi hai năm nay rồi, không có người để cà khịa nên giờ anh về rồi thì phải tranh thủ.”

Tuấn Hào nhún vai.

“Muốn hợp tác thì tìm Vương Sở Minh và Nhiếp Hân Như.” Vương Sở Hàn lạnh nhạt lên tiếng, anh ngả lưng về phía sau dựa vào ghế.

“Được, vậy bọn tôi đi tìm họ đây.” Hạo Xuyên đứng lên thu lại hai tập tài liệu đưa cho Thiên Lục rồi rời đi.

” Tối nay tụ tập ở nhà em.”

Đi đến trước cửa nghe lời của Vương Gia Ninh, bỗng Hạo Xuyên dừng lại khiến Thiên Lục chút nữa đâm vào lưng anh.

” Được.”

Rồi xong anh cùng Thiên Lục rời đi.

“Giờ đi đâu đây?” Thiên Lục đuổi theo anh vào thang máy.

” Thương hội của Nam Hải.”

” Hội chủ, tôi có điều thắc mắc.” Thiên Lục nhìn hai tập tài liệu trên lòng nổi lên hiếu kì.

“Hỏi.”

” Vừa nãy, lúc tôi để hai tập tài liệu xuống trước mặt hai người bạn của anh họ không hề cầm lên xem, một cái đánh mắt cũng không nhìn tới. Rồi anh cũng rất nhanh chóng thu lại. Tại sao lại như thế?”

Hạo Xuyên im lặng một lúc rồi mới trả lời cô.

“Xem ra em vẫn chưa học hết quy tắc của thương hội.”

“Em còn nhớ câu mà Trạch Vũ nói không, hai người họ hiện không phải là người của thương hội của Nam Hải.

Theo quy tắc, nếu không phải người của thương hội sẽ không được cầm các tài liệu, dự án liên quan tới thương hội.”

“Nhưng theo tôi tìm hiểu, không phải Vương Sở Hàn đang làm chủ tịch ở Nam Thành Quốc Tế sao? Chắc hẳn là cũng có quyền xem chứ.”

“Chúng ta hợp tác là Nam Hải không phải là Nam Thành Quốc Tế.”

*/Cốc cốc/

” Vào.”

” Hội chủ, dự án này quá nhiều lỗ hổng. Tôi đã gửi lại người phụ trách nhưng vẫn không có gì thay đổi. Anh xem….. nên giải quyết như thế nào?” Nhiếp Hân Như đầy bất mãn đặt tập tài liệu xuống trước mặt Vương Sở Minh.

“Ai làm dự án này?”

“Trịnh Nhã Hi.”

“Gọi cô ta tới phòng họp.”

Đúng lúc anh đứng lên thì cánh cửa phòng hội chủ mở ra. Vương Sở Minh nhíu mày khi thấy người trước mặt.