Liêu Vương Phi

Rate this post

Amily Amanda chỉnh sửa tiết tấu làm mất đi sự da diết và du dương của câu hát, thay vào đó là âm thanh của nhạc điện tử chói tai, mất chất riêng.

Lưu Ngọc Luy không định hát theo nhịp của cô ta, bản gốc vẫn hay hơn nhiều. Nhưng nghĩ lại, đả kích đối thủ dựa trên sở trường của cô ta, cũng không tệ lắm.

Amily Amanda hát xong câu cuối còn khiêu khích nhìn cậu, bắt đầu cởi cái váy trên người ra, đứng múa erobic, hoàn toàn không thấy cô ta ái ngại một chút nào, còn rất hưởng thụ ánh mắt của khán giả. Cũng có cố bắt chước ca sĩ hàng đầu thế giới đấy, nhưng không đáng kể.

Làm cái gì khó coi vậy trời? (1

Lưu Ngọc Luy hoảng hốt lùi lại, âm thầm vuốt mồ hôi: “…” Tôi năm nay hơn ba mươi tuổi rồi mà còn chưa gặp trường hợp nào như vầy.

Giang Noah buồn cười nhìn, không để Amily Amanda vào mắt, chỉ lo nhìn người yêu, ai trong mắt hắn cũng thành củ cải mọc chân. (4

Jo Seo Yun ngồi ở hàng ghế khán giả chính giữa nhất, gần sân khấu nhất để Lưu Ngọc Luy nhìn xuống sẽ thấy mình. Nếu là trước kia, show âm nhạc cậu ta lười đi xem, xem ti vi là được, không cần tốn tiền cũng không cần ngồi chờ.

Nhưng mà từ lúc có người trong nhà tập tành làm Idol, cậu ta liền biến thành fans số một của ai đó. •

Để Lưu Ngọc Luy biết, Jo Seo Yun mãi là người luôn dõi theo cậu, mãi mãi là fans.

Lương Hàn Văn cũng chỉ nhìn cậu, có vẻ anh ta rất ưng ý tạo hình lúc này của cậu thiếu gia.

Xinh thật, màu trắng rất hợp với cậu ấy.

Quý phái và rạng rỡ hơn hẳn.

Nào còn dáng vẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ như ban đầu.

Còn Amily Amanda hát cái gì, anh không rõ nữa, có nghe đâu mà biết.

(Hay hay hay!)

(Học hát 8 năm có khác, xịn quá chị ơi!]

(Nghe một lần thì được, nghe nhiều lần thì hết hay rồi!]

(Cố tình khoe trình sửa nhạc, nhưng sửa như shit!]

(Bản gốc của người ta hay, cuốn bao nhiêu thì bản EDM của mẻ cấn cấn bấy nhiêu!)

Năm giây đếm ngược, lượt của cậu cuối cùng cũng đến.

Lưu Ngọc Luy hít sâu rồi nhẹ nhàng thở ra, màn hình VCR nhanh chóng tỏa định hình ảnh của cậu, phóng lên thật to.

Trên màn hình, cậu từ đâu lấy ra một cây đàn ghita màu trắng, khảy thử vài âm sắc.

“I wear my heart on my sleeve-“

“You do the same for me~”

Số điểm của Amily Amanda ngừng tăng lên khi Lưu Ngọc Luy bắt đầu cất tiếng hát.

Không chỉ hát, cậu còn diễn tả sự cháy bỏng của bài hát thông qua ánh mắt hừng hực nhìn thẳng vào camera.

Ca sĩ không chỉ là ca sĩ, muốn hát cái gì thì hát. Cậu sẽ cho Amily Amanda biết, ca sĩ thực thụ mười sáu năm là như thế nào mà nổi tiếng, không phải chỉ cần khoe chút phần mềm là sẽ thắng.

“We got to love~”

“Now I will never let you go-“

Lưu Ngọc Luy không quan tâm đến việc phải hát khớp với nhạc hay không, chỉ cần thể hiện tốt cái hồn của bài hát là đủ rồi.

Nói ra có chút mơ hồ, nhưng có thể hiểu đơn giản như thế này. Phải để bản thân chìm ngập trong cảm xúc vui vẻ hoặc đau buồn của bài hát, khi hát ra cũng sẽ truyền cảm hơn.

Không thể buông bỏ được Apollo của mình, quyết tâm cháy bỏng của bài hát, là tình yêu tâm tâm niệm niệm chỉ dành cho người đó. Giống như kẻ si vì tình.

“You, Apollo~”

“I’ll follow you, Apollo!”

Âm thanh từ cây đàn ghita nghe trong veo lại du dương, cộng thêm giọng hát trầm lắng sâu sắc, khác với giọng ồm ồm của Amily Amanda, có màu sắc hơn.

Những người đang quan sát cảm thấy ngạc nhiên, Lưu Ngọc Luy đánh ghita rất hay, hơn nữa nhìn có vẻ rất thông thạo!

Còn cái gì là cậu nhỏ này không biết làm hay không?

“Apollo…”

Cậu chỉ ngẫu nhiên gọi một tiếng khi chạm phải ánh mắt của Giang Noah, bên dưới khán giả thế mà xôn xao đáp lại.

“Cưng ghê á!”

“Con mới là Apollo của má!”

“Nhạc gốc mãi đỉnh!”

“Hay quá bé cưng ơi!”

Không phải bài hát nào khi chế lại đều sẽ hay. (

Lưu Ngọc Luy xử lý các nốt ở cuối câu, luyến láy gãi đúng chỗ ngứa, không xử lý cứng ngắc như cô kia, khiến khán giả cảm thấy thỏa mãn.

Cậu chỉ đứng một chỗ vừa đánh đàn vừa hát, tư thế đứng cũng rất tiêu chuẩn, thêm bộ âu phục trắng tinh như tiểu vương tử.

Vừa thuần khiết vừa giản đơn nhưng tinh xảo. Đối lập với mỹ nữ phương Tây đứng lắc lắc nhún nhún còn tưởng rằng như vậy là kiêu sa, quyến rũ.

Một bên tục, còn một bên sang.

Erobic nhảy thì đẹp đó, nhưng đây là show âm nhạc nha, bọn họ tốn số tiền lớn là để nghe nhạc hay!

Đoạn điệp khúc cuối cùng cả hai sẽ cùng nhau hát để so độ cao của giọng. Lưu Ngọc Luy lấn át nhưng không chói tay, thanh âm vang dội hơn nhiều.

Amily Amanda so kèo không bằng, đã bắt đầu nóng nảy, âm thanh hơi chập chùng.

Bài hát chỉ có ba phút mấy mươi giây, đến giây cuối cùng, số điểm trên màn hình mới nhảy chậm hơn.

Bốp bốp bốp!

Khán giả vỗ tay rất to, biển đỏ vẫn luôn vững như Thái Sơn trước mặt, làm Lưu Ngọc Luy nhoen miệng cười. Fans của mình nhiệt tình ghê, chỉ là cách xưng hô hơi cấn. (2

Giang Noah gấp không chờ nổi bước lên sân khấu, qua loa nói với Amily Amanda vài câu, hơn phân nửa lời khen đều dành cho người yêu nhà mình.

“Vòng đầu tiên, người chiến thắng chính là…” Màn hình nhanh chóng chạy lại điểm số khán giả đã cho.

Vòng này Amily Amanda ưu tiên chọn bài, sở trường của cô ta, Lưu Ngọc Luy không chiếm được điểm cao hơn cũng là bình thường…

“Lưu Ngọc Luy!”

“16.890 người/ 30.000 người đã cho điểm!”

“Xin chúc mừng!”

Ơ?

Thế mà thắng ván này?