Ông Xã Không Thuần, Bà Xã Lưu Manh
“Đã trốn hết rồi?” Diệp Tinh khẽ thở dài trong lòng.
“Quả nhiên, sau lần ra tay này, nếu như mình lại ở trước cửa thành, cũng không thể có cường giả tới nơi này nữa.”
Dù sao tới cũng là chết, ai còn dám tiến lên?
Giai đoạn hiện tại, nếu như bị giết, tốc độ lại không đủ, thậm chí sau khi không gian thế giới ảo đóng cửa cũng không kịp chạy tới thành trì.
Đây cũng là nguyên nhân Diệp Tinh đợi đến cuối cùng mới triệt để bộc phát.
Cơ hội ra tay chỉ có một lần.
– Đi thôi! Bóng người xẹt qua, Diệp Tinh xoay người bay vào trong thành trì trung tâm thế giới ảo.
“Đi vào rồi.”
“Sát thần này rốt cục không chặn trước cửa nữa.”
“Nhân loại Kiếm Ngân này chặn cửa cũng là vì điểm ảo, hiện tại tin tức truyền ra ngoài, ai dám tiến lên nữa? Có lẽ hắn cũng biết mình không có thu hoạch khác cho nên tiến vào thành trì.”
“Nếu đã đi vào, chúng ta cũng an toàn rồi.”
Nhìn thấy Diệp Tinh biến mất, trên mặt các cường giả dị tộc ngoài thành nhất thời lộ ra vẻ vô cùng vui sướng.
Chỉ là bọn họ hiện tại cũng không dám tùy tiện tiến lên, mà là tiếp tục chờ đợi, chờ bảo đảm đầy đủ an toàn mới lựa chọn tiến vào thành.
……
“Thúc thúc!” Vừa tiến vào thành trì, một cô bébé thoạt nhìn chỉ có ba, bốn tuổi, đội mũ sắt nhỏ liền nhanh chóng chạy tới.
“Ai ya~.” Chạy chạy, bỗng nhiên cô bé lập tức té ngã, nằm sấp trên mặt đất, thân thể nho nhỏ nửa ngày không dậy nổi.
“Bảo Nhi, cẩn thận một chút.” Diệp Tinh tiến lên ôm cô bé lên, cười nói.
Trên mặt cô bé có chút uất ức, nói: “Bảo Nhi không phải cố ý té ngã, Bảo Nhi bỗng nhiên không còn khí lực nữa.”
Cô nhóc cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Lần sau chạy chậm một chút.” Diệp Tinh cười an ủi nói.
“Kiếm Ngân.” Xa xa mấy người nhanh chóng bay tới, chính là đám người Viên Sơn.
“Viên Sơn, Không Vũ.” Diệp Tinh mỉm cười nói.
Về phần Nguyệt Hành tự động bị hắn xem nhẹ.
“Kiếm Ngân, ngươi lần này là…” Viên Sơn cũng không biết nói cái gì cho phải, lúc này trong mắt anh ta còn lưu lại một tia khiếp sợ, hoàn toàn bị tình cảnh phát sinh vừa rồi mà kinh hãi.
May mắn đây là thế giới ảo. Nếu như ở bên ngoài, thoáng cái có hơn 2000 cường giả bất tử cảnh cao cấp tử vong, chắc sẽ nhanh chóng khiến cho vũ trụ chấn động thật lớn.
Dù sao cũng không phải bất kì một bất tử cảnh cao cấp nào cũng dễ dàng sinh ra như vậy.
Bên cạnh, Không Vũ không nhịn được nói: “Kiếm Ngân, ngươi đánh chết Hồn Liệt Thiên, Hồn Liệt Thiên kia thực lực cường đại, thậm chí đã từng đánh chết cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, tính cách anh ta có thù tất báo, chờ sau khi rời khỏi đây nhất định sẽ ra tay với ngươi.”
Hồn Liệt Thiên, coi như là bọn họ cũng ngăn không được.
“Yên tâm.” Diệp Tinh lại không có vẻ sợ hãi gì, mà là mỉm cười nói: “Ta có biện pháp ứng phó anh ta.”
“Là bằng vào thiên địa linh vật sao?” Nguyệt Hành nhìn Diệp Tinh, bỗng nhiên mở miệng nói.
Diệp Tinh một chiêu đánh chết nhiều cường giả dị tộc như vậy, hơn nữa chiếm được mấy chục triệu điểm ảo, bị nhiều cường giả như vậy nhìn thấy, cho nên, cho dù Diệp Tinh có thể đổi ra thiên địa linh vật của thế giới ảo thì bọn họ cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
Sau tất cả, điểm ảo của Diệp Tinh gấp hàng ngàn lần của bọn họ!
“Công kích, tốc độ, phòng ngự của Hồn Liệt Thiên đều vượt qua cường giả bất tử cảnh đỉnh phong bình thường một mảng lớn, thậm chí có thể sánh ngang với cường giả bất tử cảnh nắm giữ bốn loại đạo tắc cường đại bình thường nhất. Ngươi cho rằng chỉ dựa vào thiên địa linh vật là có thể bù đắp chênh lệch giữa ngươi và Hồn Liệt Thiên sao?” Nguyệt Hành nhìn chằm chằm Diệp Tinh.
“Hơn nữa Hồn Liệt Thiên am hiểu linh hồn công kích, không đạt tới bất tử cảnh đỉnh phong, căn bản không ngăn cản được linh hồn của anh ta, anh ta thậm chí còn có hơn mười đầy tớ bất tử cảnh đỉnh cấp nữa!”
Thực lực càng mạnh, càng biết Hồn Liệt Thiên kinh khủng chỗ nào.
Nghe vậy, Diệp Tinh liếc Nguyệt Hành một cái, hắn lại không nói gì, ánh mắt lại nhìn về phía Viên Sơn, Không Vũ, nói: “Viên Sơn, Không Vũ, ta đi đổi bảo vật trước.”
“Được.” Viên Sơn, Không Vũ gật đầu.
Nhìn Diệp Tinh ôm Tiểu Bảo Nhi rời đi, Viên Sơn nhìn Nguyệt Hành, nghi ngờ nói: “Nguyệt Hành, giữa ngươi và Kiếm Ngân rốt cuộc có mâu thuẫn gì vậy?”
“Hừ, ta trước khi tới đây cũng chưa từng gặp qua hắn, ta làm sao có thể biết có mâu thuẫn gì?” Sắc mặt Nguyệt Hành xanh mét nói.
Cô ta đường đường là một cường giả bất tử cảnh đỉnh phong lại bị người khác yếu hơn coi thường, điều này đối với người tâm cao khí ngạo như cô ta mà nói quả thực là không thể chịu đựng được.
Sư phụ của cô ta chính là đạo chủ Quang Huyên, sau lưng đạo chủ Quang Huyên thậm chí có tồn tại cấp bậc Thánh Hoàng vĩ đại!
“Cuồng vọng tự đại, đã vậy ta liền xem ngươi rời khỏi đây rồi thì còn có kiêu ngạo gì nữa?” Nguyệt Hành hừ lạnh trong lòng nói.
……
“Thúc thúc, chúng ta hiện tại đi đổi bảo vật sao?” Trên đường đi, Tiểu Bảo Nhi tò mò hỏi.
“Đúng vậy.” Diệp Tinh cười nói.
“Thật tốt quá.” Tiểu Bảo Nhi vui vẻ vỗ bàn tay, trên khuôn mặt nhỏ bé tràn đầy vẻ vui vẻ.
Diệp Tinh cười cười, nhìn thấy nụ cười trên mặt Tiểu Bảo Nhi, tâm tình của hắn cũng phi thường tốt.
– Trên người mình vốn có 40 triệu điểm ảo, đánh chết kẻ địch 4 lần, 3 lần phía trước chiếm được hơn 5 triệu, lần cuối cùng chiếm được hơn 57 triệu, cộng lại chính là hơn 100 triệu điểm!
Diệp Tinh yên lặng tính toán thu hoạch của mình trong lòng.
“Đổi Song Dực Thạch tiêu hao 50 triệu, đổi truyền thừa đạo tắc hệ kim, truyền thừa đạo tắc hủy diệt tiêu hao 30 triệu, còn lại 20 triệu…”
Diệp Tinh nhìn về phía Tiểu Bảo Nhi, hỏi: “Bảo Nhi, ngươi còn có bảo vật gì muốn đổi không?”