Say Mộng Giang Sơn

Rate this post

Cao Dương và Lý Hưng Hoài mặt xám như tro tàn, các nhân viên đang nỗ lực khống chế cục diện!

Thịnh Hoàn Hoàn không ngờ Vũ Yến lại rơi vào. tình cảnh như thế.

Nhìn những chiếc xe bị đập nát kia, cô rất phẫn nộ, lập tức túm lấy một người đàn ông lớn tuổi và hỏi: “Tôi là tay đua Thịnh Hoàn Hoàn mới tới báo danh, những chiếc xe này bị ai đập phá?”

Người đàn ông này là Phương Tề – Quản lý trong đội xe, hôm qua Lý Hưng Hoài đã kể lại chuyện của Thịnh Hoàn Hoàn cho đám nhân viên bọn họ, cho nên ông ta biết Thịnh Hoàn Hoàn.

Phương Tề đau đớn trả lời: “Cái này phải hỏi đội trưởng Lý, lần này Vũ Yến thật sự cùng đường rồi, đoàn xe đã không có năng lực bù lại tổn thất lớn như vậy, về sau chỉ sợ không còn Vũ Yến nữa, Thịnh tiểu thư nên đến đoàn xe khác xem đi!”

Vừa dứt lời, Phương Tề lại trở vào đám người, nỗ lực ngăn cản mọi chuyện trở nên càng ác liệt, hô to bảo mọi người bình tĩnh lại, đoàn xe sẽ cho bọn họ một đáp án vừa lòng.

Đáng tiếc giọng của ông nhanh chóng bị tiếng gầm phẫn nộ bao phủ.

Thịnh Hoàn Hoàn nhíu chặt mày lại, xoay người  lui ra ngoài, trở lại bên cạnh Lăng Tiêu, nói khẽ với “Đoàn xe bị người ta đập phá, xe đều bị hủy

Lăng Tiêu nghe xong thì lạnh nhạt nói: “Vậy đi thôi!”

Nhưng ngay khi Lăng Tiêu muốn xoay người, giọng của Cao Dương lại truyền đến qua loa phát thanh: “Mọi người bình tĩnh trước đã, khắc khẩu như vậy có ích lợi gì, chúng tôi nhất định sế cho mọi người một kết quả vừa lòng, hiện tại có thể im lặng một lát, nghe tôi nói cho hết không?”

Cao Dương vừa nói ra lời này thì những tiếng ồn ào kia cũng dần dần yên lặng đi. Lúc này Cao Dương mới đưa loa cho Lý Hưng Hoài.

Lý Hưng Hoài nhìn từng gương mặt quen thuộc trước mặt, hít sâu hai cái mới chậm rãi mở miệng: “Tôi sẽ bán sân tập này, cho nên mọi người đừng lo lắng vấn đề tiền, tiền vi phạm hợp đồng thì đền theo hợp đồng, không thiếu mọi người đồng nào cả.”

“Phải đợi mấy ngày?” Có người hỏi.

“Một tuần, muộn nhất là một tuần.”

Hiển nhiên người nọ vẫn không vừa lòng: “Một tuần? Lỡ ông lén bán sân này rồi cầm tiền chạy, đến lúc đó chúng tôi nên đi tìm ai?”

“Đúng vậy, muốn bán thì bán trong hôm nay, chúng tôi đâu có nhiều thời gian canh chừng mỗi ngày như vậy, tôi nhớ ông chủ đoàn xe 666 từng tới tìm ông, hiện tại ông gọi điện thoại ngay cho ông ta đi”

“Đúng vậy, lập tức gọi điện thoại.” “Gọi điện thoại, gọi điện thoại…” Mọi người lại bắt đầu ồn ào.

Cao Dương tức giận chỉ vào hai người đàn ông dẫn đầu ồn ào: “Mã Chí Viễn, Roger, hai tên phản đồ các người, rốt cuộc đoàn xe 666 đã cho các người lợi ích gì?”

Lý Hưng Hoài đau khổ nhắm chặt hai mắt, vài giây sau mới run rẩy lấy di động ra giữa những tiếng ồn ào này.

Cao Dương thấy vậy thì muốn ngăn cản trưởng Lý, anh tuyệt đối đừng làm việc ngốc, đừng trúng kế của Vu Quang.”

Phương Tê cũng nói: “Đúng vậy đội trưởng Lý, chúng ta còn đường lui.”