Thần Y Thánh Thủ

5/5 - (1 bình chọn)

*Lưu ý: Các tình tiết trong truyện chỉ là giả tưởng, các nhân vật và địa điểm là hoàn toàn không có thật. Không liên quan đến bất kì một tổ chức hay bất kì một cá nhân nào, những tình tiết trong truyện hoàn toàn không có thật.

Trước cửa phòng thay đồ của một cửa hàng thời trang nổi tiếng, Lạc Vân với vẻ mặt cau có đang đứng chờ cô bạn mình- Giai Tuệ, từ nãy đến giờ không biết Giai Tuệ đã thay bao nhiêu bộ váy khác nhau rồi. Khi Lạc Vân nói chiếc váy ổn rồi thì Giai Tuệ lại không ưng ý. Thế rốt cuộc Giai Tuệ gọi cô đi cùng để làm gì không biết nữa.

Giới thiệu đôi chút thì Tô Lạc Vân được sinh ra trong một gia đình bình thường, từ nhỏ đã chơi với Giai Tuệ tên đầy đủ là Triệu Giai Tuệ, là con gái của một Mafia Hồng Kông khét tiếng. Cơ duyên đã đưa hai người gặp được nhau và trở thành bạn thân đến tận bây giờ.

Còn bây giờ Tô Lạc Vân đang phải đi theo cô bạn thân của mình để chọn trang phục dự tiệc cho cô nàng, Giai Tuệ đã nài nỉ cô nhưng không được thì lại lăn ra khóc thế nên Lạc Vân chỉ biết bất lực đi theo. Giai Tuệ mở rèm, bước ra hoành tráng như một đại minh tinh.

– Vân Vân, cậu thấy tớ sao nè! Rất quyến rũ đúng không?- Giai Tuệ cười tươi rồi tạo dáng rất quyến rũ.

– Quá hở hang, tớ không hiểu tại sao mọi người lại thích những bộ cánh cắt xẻ táo bạo như vậy. Nếu anh Dương Kì ở đây chắc chắn anh ấy cũng không đồng ý đâu.

– Hứ, anh ấy thì sao. Không quản được tớ đâu, đừng hòng!- Giai Tuệ phụng phịu, bước vào phòng thay đồ, đóng mạnh chiếc rèm lại.

Sau một hồi im lặng thì Giai Tuệ lại ló đầu ra.

– Nè! Vân Vân, cậu đi dự tiệc với tớ đi!

– Tớ nghĩ là mình không có thời gian bước chân vào nơi đó đâu, với lại nhìn mấy tay đàn em nhà cậu cũng đủ khiến tớ phát sợ rồi.

– Tớ tớ, tớ lo được, tớ bảo kê.- Giai Tuệ giơ cánh tay của mình lên với vẻ mặt tự đắc.

– Cậu á?- Lạc Vân nhìn Giai Tuệ với vẻ mặt đầy nghi hoặc.

Vốn dĩ từ trước đến giờ đi với Giai Tuệ đến những nơi như một bữa tiệc là chưa bao giờ ổn cả. Bởi vì trước đây Tô Lạc Vân từng tham gia một bữa tiệc cùng Giai Tuệ và đoán xem, Lạc Vân bị tưởng nhầm là Giai Tuệ nên đã bị bắt cóc. Đó chỉ là một trong số ít những sự kiện khi mà cô đi cùng con gái của Mafia thôi.

-Đúng vậy! Dù sao thì bây giờ tớ cũng đã trở thành trùm của băng rồi nên cậu không cần phải lo lắng gì hết. Tin tớ đi!

Lạc Vân nhìn cô bạn mình, ngày càng nghi ngờ.

– Rốt cuộc có cái gì mà cậu cứ nằng nặc kéo tớ đi vậy. Đó không phải là một nơi người bình thường như tớ có thể vào đâu, cậu có hiểu không?

– Nhưng mà, Vân Vân à~! Tin tớ một lần nữa thôi nha!- Giai Tuệ với vẻ mặt nũng nịu, dương đôi mắt tròn xoe long lanh nhìn về phía Lạc Vân.

– Không!- Lạc Vân chắc nịch, cự tuyệt Giai Tuệ.

– Nhưng mà cậu biết không, ở đó có mấy tên rất ngon “zai” đó! Cậu có chắc là cậu không muốn đi không vậy? Ôi! Thật đáng tiếc quá đi! Có nhiều người đẹp như vậy mà Vân Vân của chúng ta lại không được nhìn, thật là đáng tiếc!- Giai Tuệ thì thầm vào tai Lạc Vân với vẻ mặt đầy nuối tiếc.

Tô Lạc Vân nhất quyết lắc đầu nguầy nguậy khiến Giai Tuệ bất ngờ. Bình thường Triệu Giai Tuệ dùng chiêu này rất hiệu quả mà, tại sao hôm nay nó lại không có tác dụng. Giai Tuệ tuyệt vọng, nắm chặt lấy vạt áo của Lạc Vân.

– Vân Vân, tớ xin cậu đấy! Đi cùng tớ đi!

– Nếu tớ đi cùng thì tớ được gì?

– Cậu sẽ được gì sao?- Giai Tuệ liền nhận ra đây là cơ hội để cô thay đổi ý của Lạc Vân.- Cậu sẽ có rất nhiều mối làm ăn tốt đó. Mà cậu biết không, trong bữa tiệc còn có các chủ tịch và các giám đốc đang hợp tác với các ông trùm nữa nên là không chỉ có mình cậu đâu.

Thật ra thì Lạc Vân cũng nhận được giấy mời tham gia với tư cách là tổng giám đốc, công ty của cô hợp tác với băng đảng của nhà Giai Tuệ và một số băng đảng khác nữa nên là cô cũng được mời. Nhưng, deadline đã ngập quá đầu rồi mà cô còn chưa nhảy, lại được Giai Tuệ kéo đi mua sắm nữa khiến công việc càng thêm nhiều. Cô phải mang cả máy tính đến đây để làm việc thì Giai Tuệ nên biết rằng cô đang bị deadline dí.

Giai Tuệ lại lằng nhằng bên tai khiến Lạc Vân ôm mặt mà đồng ý, trong khi còn cả đống việc đang chờ cô. Cuối cùng thì Giai Tuệ cũng ngừng, cô ấy vui vẻ trở lại và nhanh chóng đi lựa một bộ đồ khác.

Lạc Vân cầu mong lần này sẽ chọn được bộ váy mà Giai Tuệ ưng ý. Chiếc rèm được kéo ra cũng là thời khắc quyết định. Lạc Vân thở phào, thật sự bộ đồ này vừa hay hợp với Giai Tuệ và cũng khiến cô ưng cái bụng, cô đứng dậy vỗ tay còn trong tâm can của cô nước mắt đã chảy thành biển rồi!

– Đẹp đúng không Vân Vân? Hihi, tớ cũng thích chiếc này.

– Đẹp, đẹp lắm Tuệ Tuệ!- Lạc Vân giơ ngón cái lên, thầm cảm ơn ông trời vì đã chọn được chiếc váy ưng ý.

Nhưng mà khoan, 30 chưa phải Tết, chớ vui mừng vội. Giai Tuệ kéo tay Lạc Vân đến với dàn váy.

– Vân Vân, bao năm nay cậu toàn mặc những chiếc váy mình mua tặng, vậy nên hôm nay hãy chọn ra chiếc váy cậu thích đi!

– Tớ nghĩ là…- Đột nhiên Giai Tuệ rút ra một khẩu súng dí vào thái dương của Lạc Vân.

– Cậu nghĩ sao?

– Tớ nghĩa là mình cũng nên mua một cái cho riêng mình.- Lạc Vân đổ mồ hôi ròng ròng, trả lời câu hỏi của Giai Tuệ.

– Tốt, tớ sẽ ngồi ở kia làm phụ cậu nốt phần công việc, cậu chọn váy đi!

Lạc Vân xị mặt, chọn bừa một chiếc vừa mắt mình. Vào phòng thay đồ với tâm trạng không mấy vui vẻ.

Chiếc rèm được mở ra, Giai Tuệ mắt sáng long lanh, miệng cười đến tận mang tai, cô vỗ tay bôm bốp.

– Vân Vân đẹp quá! Cậu chọn tiếp đi! Hôm nay tớ bao.

– Nhưng mà tớ nghĩ là không cần quá nhiều đâu.

– Tớ nói tớ bao.

Lạc Vân thở dài, liên tục thay những bộ cánh tiếp theo khiến Giai Tuệ khen hết lời, cuối cùng là quẹt thẻ mất cả núi tiền cho buổi shopping ngày hôm nay.

– Tuệ Tuệ à! Cậu tiêu tiền như vậy không phải hơi lãng phí sao?

– Ôi trời! Vân Vân, cậu là bạn tớ, thế nên tớ không ngại vung tiền đầu tư cho bạn mình đâu, với lại tớ kiếm tiền giỏi lắm nên là cậu không cần lo tớ phá sản đâu.

Vừa giứt câu, Giai Tuệ lại sáng mắt lên, cô nhìn thấy một chiếc túi xách mới ra mắt rất ư là xinh. Cô liền chạy ngay vào cửa hàng và lại chốt đơn. Lạc Vân đã quen với hành động này, mỗi lần Giai Tuệ nhìn thấy thứ gì khiến cô ấy ưng mắt thì đương nhiên là phải chốt đơn luôn, không do dự. Không những vậy…

– Vân Vân, tớ mua thêm một chiếc nữa nè, đồ đôi đó! Nhìn yêu quá! Tặng cậu đó! Nhớ dùng nó hôm dự tiệc nha, tiểu tiên nữ~!

– Tiểu Tuệ, con nhóc này, đừng có gọi tớ như vậy, nghe ớn lắm!- Lạc Vân bày ra vẻ mặt sợ hãi, ôm người tránh xa Giai Tuệ.

Giai Tuệ cười lớn, cố tình chạy theo Lạc Vân chạy vòng vòng. Giai Tuệ là một người bạn tốt, cô ấy sẵn sàng tiêu tiền cho bạn mình, không những vậy cô còn là người rất hiểu chuyện, tốt bụng, tính cách rất hoạt bát và cũng rất xinh đẹp nữa. Từng có lần do tính cách tốt bụng ấy của Giai Tuệ mà cô ấy đã bị lợi dụng.

Giai Tuệ là một người bạn rất tốt, Lạc Vân rất trân trọng cô ấy, xem cô ấy như chị em của mình. Dù cho hai đứa có gia cảnh khác nhau, nhưng Giai Tuệ không hề khinh bỉ cô, lại lẽo đẽo theo cô. Bố mẹ của Giai Tuệ cũng rất tốt với gia đình cô.

Gia đình Lạc Vân cũng không có lợi dụng điều đó, hai bên gia đình coi nhau như là bạn, không một chút nghi kị. Đúng là gia đình Lạc Vân bình thường, không quá khó khăn hay khá giả nhưng nhà cô là một gia đình gia giáo, không làm những chuyện thất đức bao giờ.

Hết chương 1 rồi.