Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả (Cường Giả Đến Từ Trại Tâm Thần)

Rate this post

Trường kiếm huy động, từng đạo kiếm quang tập kích ra, dài tới mấy nghìn mét, tạo thành từng tấm phòng ngự ở trước người hắn.

Hồn Châu tiếp tục ngăn cản công kích linh hồn của Hồn Liệt Thiên.

Ầm!

Thương mang màu đen huy động, lại nhanh chóng biến thành từng đạo hắc sắc quang mang, không ngờ trong hư không hình thành một cự thú khổng lồ.

Cự thú này có bốn vó, lại chớp động quang mang hủy diệt vô tận.

……

“Đây là công kích mạnh nhất của Hồn Liệt Thiên, thương thú hủy diệt.”

“Trước kia anh ta chính là dựa vào một đạo công kích này mà giết chết một vị cường giả bất tử cảnh đỉnh phong khác!”

“Không biết anh ta có thể đánh chết Kiếm Ngân hay không?”

Vừa rồi công kích của Hồn Liệt Thiên cùng Diệp Tinh rõ ràng không có phát huy toàn lực.

– Thương thú hủy diệt sao? Diệp Tinh nhìn đạo công kích này.

Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cảm thấy tim đập nhanh, nếu như hắn thật sự bị đánh trúng thì tuyệt đối không ngăn cản được, có thể thừa nhận vài lần tử vong.

Dù sao phòng ngự của hắn thực tế không tính là mạnh, nhiều nhất tiếp cận bất tử cảnh đỉnh cấp mà thôi.

Chỉ là Diệp Tinh cũng không có gì lo lắng.

Kiếm quang hoành không, tiếp xúc với cự thú này, lại trực tiếp chém thân thể của nó thành hai nửa.

Sau đó kiếm quang biến mất.

“Rất tốt!” Ánh mắt Hồn Liệt Thiên lạnh lùng, thân ảnh bạo động, tiếp tục đánh úp lại, không ngừng tiếp cận Diệp Tinh, trường thương huy động, lại là một cự thú khác hình thành, tiếp tục đánh úp lại.

Xoẹt!

Nhưng đồng dạng, con cự thú này lại bị trường kiếm của Diệp Tinh chém làm hai nửa.

– Rống! Cự thú gầm thét, di động theo Hồn Liệt Thiên, lại xuất hiện nhanh hơn, thậm chí hình thành hai con, gầm thét đánh về phía Diệp Tinh.

Nhưng kết quả vẫn như cũ, vẫn bị Diệp Tinh chém giết dễ dàng.

– Ầm ầm!

Thiên địa không ngừng va chạm, mỗi một cự thú xuất hiện đều khiến cho không gian trở nên vô cùng vặn vẹo,dao động khủng bố lan tràn, điều này làm cho sắc mặt Khôn Nham Mộc đều khẽ biến, đều lui về phía sau một đoạn, những công kích này đủ để tạo thành thương tổn cho bọn họ.

Tốc độ từng con cự thú càng ngày càng nhanh, thậm chí đánh tới Diệp Tinh từ các phương hướng khác nhau, tốc độ nhanh đến cực hạn.

Lúc này Diệp Tinh lại giống như một vị phòng ngự giả tuyệt hảo, mỗi một đạo kiếm quang bay ra, đều có một cự thú bị chém nát.

Một công kích cực hạn, một phòng ngự hoàn mỹ, hai loại công kích hoàn toàn bất đồng.

Cả một mảnh thiên địa cơ hồ đều bị Diệp Tinh cùng Hồn Liệt Thiên đánh nát, thậm chí chung quanh tràn ra dao động càng ngày càng khủng bố.

– Thực lực thật cường đại, không chỉ có Hồn Liệt Thiên mạnh,mà Kiếm Ngân cũng rất mạnh!

– Nhiều cự thú công kích như vậy, cho dù ta là cường giả bất tử cảnh đỉnh phong cũng không có khả năng ngăn cản được mỗi một con. Kiếm Ngân này lại dễ dàng ngăn cản.”

“Đạo trường kiếm kia vung ra, mỗi một lần huy động hư không đều trực tiếp nghiền nát, nếu như ở trên người ta, có lẽ lực sinh mệnh của ta đều sẽ hao tổn, không ngừng tiêu hao, ta hoàn toàn có thể chết ngay lập tức.”

“Cho dù là cùng Hồn Liệt Thiên chiến đấu hay là cùng Kiếm Ngân chiến đấu thì ta đều không ngăn được.”

Rất nhiều cường giả chấn động, thậm chí cường giả bất tử cảnh đỉnh phong đều đang quan sát trận chiến, trong mắt lộ ra kinh dung.

Bọn họ biết chiến tích của Hồn Liệt Thiên, thực tế cũng chưa từng nhìn thấy Hồn Liệt Thiên chiến đấu qua, hiện tại lại đã nhìn thấy, cũng cảm nhận được công kích khủng bố có thể chém giết cường giả bất tử cảnh đỉnh phong của anh ta!

Thế nhưng, những công kích khủng bố này hoàn toàn bị một cường giả bỗng nhiên xuất hiện khác ngăn cản.

“Kiếm quang thật mạnh.” Trong hư không, Hồn Liệt Thiên nhìn Diệp Tinh.

Tốc độ của anh ta nhanh hơn, cho nên chiến đấu ở ưu thế, hơn nữa không ngừng phát động công kích.

Những thứ này lại bị Diệp Tinh ngăn cản hoàn mỹ, dưới loại tình huống này chỉ có một loại giải thích, đó chính là lực công kích của Kiếm Ngân mạnh hơn anh ta, nếu không tuyệt đối không có khả năng chống đỡ thoải mái như vậy.

Hơn nữa Kiếm Ngân này không hề sợ hãi công kích linh hồn của anh ta!

Linh hồn của anh ta tiến vào thức hải của Diệp Tinh giống như là đá chìm biển rộng, không có bất kỳ tác dụng gì.

Xoẹt!

Diệp Tinh huy động kiếm Hủy Nguyên, lại là một đạo kiếm quang đánh ra, đem cự thú thương mang kia chém làm hai nửa.

“Hồn Liệt Thiên này quả nhiên mạnh, mình dựa vào uy lực đạt tới cấp độ bất tử cảnh vô địch bình thường của kiếm Hủy Nguyên mà cũng chỉ là miễn cưỡng ngăn cản được công kích của anh ta.”

Lúc này Diệp Tinh cũng thán phục.

“Chả trách mà anh ta có thể đánh chết cường giả bất tử cảnh đỉnh phong!

Dù sao Hồn Liệt Thiên ở bất tử cảnh đỉnh phong, nhưng bằng vào cự thú liên hoàn này, uy lực tuyệt đối cũng đạt tới cấp độ bất tử cảnh vô địch.

Cường giả bực này, cho dù hắn hiện tại cũng chỉ có thể bị động phòng ngự, không ngừng đánh tan công kích, trừ chuyện đó ra cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Từng đạo công kích lan tràn, khí lưu màu xám tràn ngập thậm chí hoàn toàn bao phủ chỗ này lại.

“Hồn Liệt Thiên, tiếp tục chiến đấu đã không còn ý nghĩa gì nữa.” Diệp Tinh huy động trường kiếm, lạnh nhạt nói.

“Hừ!” Hồn Liệt Thiên một thân hắc bào hừ lạnh một tiếng, chỉ là anh ta cũng không có công kích nữa, mà là thu hồi trường thương.

Đây đã là công kích cường đại nhất của anh ta, thế nhưng thời gian dài như vậy cũng không làm gì được Diệp Tinh, tiếp tục chiến đấu quả thật không có bất kỳ ý nghĩa gì.