Vô Tận Kiếm Trang
Chương trình Idol’s Universe ra thông báo mới.
Địa điểm quay vòng loại cuối cùng sẽ được diễn ra ở sân vận động lớn nhất ở thành phố, khán giả có thể mua vé vào xem hiện trường.
20 người được chia ra thành bốn bảng A, B, C, D, mỗi bảng 5 người solo với nhau. Thí sinh cao điểm nhất sẽ được vào tứ kết, điểm cũng sẽ được chấm trực tiếp tại hiện trường, với 30 ngàn khán giả bình chọn.
Lưu Ngọc Luy được xếp vào bảng B. Mà trùng hợp hơn, Amily Amanda cũng ở bảng B, hai người đều là Mentor tài năng, hứa hẹn sẽ là vòng bảng đặc sắc nhất. Không biết cố ý hay là vô tình, nhưng điều này vừa lúc lại hợp ý cậu.
Suy nghĩ nhiều thì càng nan giải, chương trình đã khởi động máy, không lý do gì cậu lại vì mấy lời bình phẩm trên mạng mà bỏ lỡ cơ hội này. Hơn nữa Giang Noah đã vì cậu mà dời lại vài ngày, chịu chi tiền kiện cáo những người đã bình luận quá quắt về cậu.
Từ khi hai người trở thành người yêu, ngày nào cũng sẽ nhắn tin gọi điện cho nhau, Giang Noah hận không thể chui qua bên kia màn hình ôm bé yêu của mình.
Cho nên sân khấu lần này hắn chi gấp đôi tiền đẩy nhanh tiến độ set up, sớm dùng việc công giải quyết nhớ nhung.
Jo Seo Yun vẫn luôn đồng hành bên cạnh Lưu Ngọc Luy, sợ cậu nghĩ quẫn, cùng cậu bay về Seoul, có cuộc họp báo hay bài phỏng vấn quán quân võ thuật cũng từ chối hết.
So với vinh dự trước mắt, cậu ta càng muốn Lưu Ngọc Luy được an toàn.
…
Nhà họ Lưu.
Lưu Ngọc Luy về đến nhà, đã gặp ngay Lương Hàn Văn đang ngồi uống trà trò chuyện với ông nội mình.
Cậu cảm thấy kì lạ, tháng này ông nội cậu không phải có lịch hẹn đi du lịch với mấy ông bạn hay sao?
Người thích đi đây đó như ông đột nhiên lại chịu ở nhà, đúng là có gì đó không ổn.
Đừng nói là định bắt nhốt cậu lại nha?
Ông Lưu nhìn cả hai, nhàn nhã uống trà: “Về rồi à? Seo Yun thi đấu thế nào?”
Jo Seo Yun cười: “Tất nhiên là quán quân ạ.”
Lưu Ngọc Luy thấy không có chuyện của mình, khẽ meo meo muốn lên phòng video call cho Giang Noah, nhưng bị ông Lưu gọi lại.
“Ngọc Luy, con định khi nào đi học? Không muốn tốt nghiệp?”
“…Dạ, thì, là, à…” Chủ đề này cũng khó trả lời quá.
Đi học thì cậu không thể tham gia chương trình được!
Ông nội tiếp tục quăng một trái bom: “Để Hàn Văn dạy kèm, con không cần đến trường nữa. Từ ngày mai con đi theo cậu ấy học tập đi.”
Lương Hàn Văn không nói gì, ngầm đồng ý.
Việc học là việc quan trọng nhất, làm Idol kiếm tiền gì đó, để sau cũng được mà? Cậu chủ Lưu gia cũng không thiếu tiền.
Lưu Ngọc Luy bối rối: “Ông ơi, con đang tham gia chương trình, không định rời. Hơn nữa, năm sau con sẽ đi học, cũng không quá muộn đâu ạ.” Cậu sẽ thay nguyên chủ tốt nghiệp, nhưng cậu cần thời gian học lại từ đầu, ít nhất thì không phải bây giờ.
“Không được!”
Ông Lưu phản đối: “Con sắp 19 rồi mà vẫn chưa tốt nghiệp thì làm sao ông dám giao sản nghiệp nhà ta cho con? Mau chóng học hành cho tốt đi, đừng có chơi bời lêu lỏng nữa.”
Tham gia chương trình, làm cái nghề mà mình đam mê là chơi bời lêu lỏng? Không khác gì những nhà bắt con mình học ngành nghề mà mình không thích.
Ông ấy nói giống như kế thừa băng đảng này là con đường duy nhất mà cậu có thể đi vậy.
Lưu Ngọc Luy có chút tức giận: “2006 bọn con học hành cũng áp lực lắm chứ, ông nghĩ chỉ cần gấp rút thi cử thì sẽ đậu liêng ạ? Con không bỏ học, con chỉ muốn từ từ ôn tập thôi ạ.”
Cậu thẳng thừng nói: “Đừng giao gia sản cho con, giao cho bạn trai con á.”
“Hồ đồ, con có biết mình-” Nghe được phần đầu ông Lưu có chút bực dọc, nhưng câu sau cậu đột ngột come out, làm ông đứng hình.
Bạn trai? Từ lúc nào?
Jo Seo Yun phản ứng mạnh nhất, nắm lấy vai cậu lắc lắc: “Bạn trai mày là thằng nào? Mày có người yêu hồi nào? Mau nói cho rõ ràng coi!” Chẳng lẽ cậu ta chưa tỏ tình đã thành thất tình?
Lương Hàn Văn kinh ngạc, mặc dù tỏ vẻ không để ý nhưng thật ra anh ta rất để tâm đến các mối quan hệ của cậu. Anh đã bàn xong với ông Lưu, nếu cậu rút khỏi giới giải trí vì không chịu được áp lực, nghe theo người lớn kế thừa Lưu gia, anh ta sẽ trở thành chồng của cậu theo thỏa thuận, hưởng một nửa sản nghiệp nhà họ Lưu.
Nhưng Lưu Ngọc Luy đã có người yêu, mọi kế hoạch được định sẳn đều chạy trật.
Lương Hàn Văn thừ người ra.
Chuyện với Lưu Ý không được suông sẻ, với Lưu Ngọc Luy cũng không như mong muốn của anh ta.
“Là, là anh Noah, bạn trai tui!”
Cậu tránh thoát khỏi bàn tay của Jo Seo Yun, lớn tiếng la lên.
Là Giang Noah?
Sợ mọi người không tin, Lưu Ngọc Luy trực tiếp gọi điện cho hắn, chứng minh mối quan hệ thân thiết của hai đứa.
Giang Noah trong nháy mắt đã hiểu, thông qua màn hình, cười như xuân về hoa nở giơ ngón tay đeo nhẫn sáng chói lên cho mọi người cùng chiêm ngưỡng. Nhẫn gia truyền của nhà họ Lưu!
Cậu ấn tắt cuộc gọi, điềm đạm nói: “Là vậy đó, ông có cản con tham gia chương trình cũng không được đâu. Chuyện dạy kèm con chấp nhận, nhưng phải đợi tới tháng 9 đi ạ. Còn không thì thôi.”
Lưu Ngọc Luy ôm lấy cánh tay Jo Seo Yun: “An toàn của con đã có cậu ấy lo, con sẽ đưa Seo Yun đi cùng, ông đừng lo quá nha.”
Cậu có hai chỗ dựa rất đáng tin cậy đấy.