Vô Thường
Điểm ảo, binh khí quý báu trên người hắn chắc chắn vượt qua bất cứ một cường giả nào trong thế giới ảo. Những thứ trước mắt đều chưa biết, hắn phải cẩn thận một chút mới được.
Cuối cùng Diệp Tinh cũng tới trước một hang động.
“Không có bất cứ thay đổi gì?”
Hắn nhìn hang động tối đen, lại bước vào trong một bước.
Khi bước chân của hắn hoàn toàn tiến vào hang động trước mắt, vẫn không có bất cứ thay đổi gì.
“Không có nguy hiểm?” thấy vậy, trên mặt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ kích động.
“Chắc hẳn mình có thể vượt qua hang động này.”
Hắn đứng bên trong hang động, nhìn về phía xa, nơi đó có một tia sáng.
Lòng suy nghĩ, Diệp Tinh nhanh chóng tiến lên mấy bước, đi tới nơi có tia sáng, sau đó từng bước bước ra.
Cơ thể hắn lại xuất hiện bên trong một khu vực.
“Thúc thúc.” Phía sau, một giọng nói vô cùng lo lắng truyền tới.
Nghe thấy giọng nói này, Diệp Tinh lại nhanh chóng men theo hang động quay về, tới bên cạnh cô bé.
“Thúc thúc, vừa nãy thúc đã tới hang động bên cạnh ư?” cô bé nhìn Diệp Tinh, vội vàng kéo áo hắn, sợ hắn lại biến mất không thấy.
“Hang động bên cạnh có nguy hiểm không?” cô bé ngẩng đầu nhìn Diệp Tinh.
“Không nguy hiểm.” Diệp Tinh cười, nói: “Bảo Nhi, ta đưa ngươi vào trong.”
Hắn nắm tay cô bé, nhanh chóng bước vào nơi vừa nãy.
“Vẫn là chín hang động?”
Diệp Tinh nhìn phía trước, lúc này phía trước lại xuất hiện chín hang động, sau lưng cũng có chín hang động.
“Chắc chắn có gì đó kỳ lạ!” hít thở sâu một hơi, Diệp Tinh hỏi cô bé bên cạnh: “Bảo Nhi, chín hang động bây giờ hang động nào không có sinh vật cường đại?”
Cô bé chỉ hang động thứ hai và hang động thứ bảy, nói: “Thúc thúc, hai hang động này không có quái thú.”
“Hai cái an toàn ư? Bảy cái khác đều có sinh mệnh thế giới ảo cường đại, nếu bước vào trong hang động đó, sinh mệnh thế giới ảo đó sẽ ra ngoài?”
Lòng Diệp Tinh lóe lên rất nhiều suy nghĩ, trải qua tình huống vừa rồi, trong lòng hắn đã đoán ra điều gì đó.
“Bảo Nhi, chúng ta đi.”
Hắn nắm tay tiểu Bảo Nhi tiến vào trong hang động an toàn, xuyên qua hang động, lần này bọn họ xuất hiện trong khu vực thứ hai.
Trước mắt vẫn xuất hiện chín hang động.
Lần này chỉ có một hang động an toàn, không có sinh mệnh thế giới ảo.
Sau đó Diệp Tinh đem theo tiểu Bảo Nhi không ngừng tiến về phía trước, vậy mà đã xông qua tám hang động liên tiếp.
Khu vực đặc biệt này giống như một mê cung, khung cảnh mỗi một nơi đều giống nhau.
“Oành!”
Diệp Tinh và tiểu Bảo Nhi tới một nơi, lúc này trên khuôn mặt tiểu Bảo Nhi không có bất cứ thay đổi gì, nhưng rõ ràng sắc mặt Diệp Tinh lại không quá tốt, thậm chí gân xanh trên người còn nổi lên.
Xung quanh, từng luồng uy áp khủng bố lan ra, quét qua bốn phía, cho dù chỉ là uy áp, nhưng cũng khiến cho Diệp Tinh có áp lực rất lớn.
“Bất Tử Cảnh đỉnh phong, uy áp này chắc chắn là từ Bất Tử Cảnh đã đạt tới đỉnh phong!” trên mặt Diệp Tinh mang theo chút kinh sợ, nhìn chín hang động trước mặt.
Thực lực của hắn trong thế giới ảo hiện giờ cũng chỉ vừa mới đạt tới Bất Tử Cảnh cao cấp mà thôi, nếu trong hang động có sinh mệnh Bất Tử Cảnh cao cấp của thế giới ảo bay ra, chắc chắn hắn sẽ không ngăn cản được.
“Thúc thúc, hang động thứ năm này an toàn, không có quái thú.” tiểu Bảo Nhi kéo áo Diệp Tinh, nhỏ giọng nói.
“Chúng ta đi.” Diệp Tinh hít thở sâu một hơi, kéo tiểu Bảo Nhi, tiến vào bên trong hang động thứ năm.
Những sinh mệnh thế giới ảo trong các hang động khác không ra ngoài, nhưng cũng đã khiến hắn có áp lực rất lớn.
Trước mắt xuất hiện một tia sáng, sau đó Diệp Tinh và tiểu Bảo Nhi lập tức xuyên qua.
“Đây là?” Diệp Tinh nhìn khung cảnh trước mắt, trong mắt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
Lúc này không có hang động mới xuất hiện, nhưng bỗng nhiên lại xuất hiện một con cự thú giống như một ngọn núi, trên người cự thú này còn có rất nhiều vết thương, bên trên còn có máu tươi không ngừng chảy ra, dao động khí tức trên người cực kì yếu.
“Xuất hiện một con cự thú bị thương?” trong mắt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ nghi ngờ.
Tám mươi mốt hang động, chín hang động một tổ, cuối cùng Diệp Tinh lại tới nơi này.
“Grào!”
Dường như cảm nhận được Diệp Tinh tới đây, cự thú bị thương này gầm nhẹ một tiếng.
Oành!
Một luồng uy áp khổng lồ lập tức đánh tới.
“Phụt!”
Cảm nhận được luồng uy áp này, Diệp Tinh bị đánh một kích rất nặng, trên mặt trắng bệch, miệng lập tức phun ra một ngụm máu.
“Không ổn.” Lúc này sắc mặt Diệp Tinh thay đổi.
Uy áp đánh tới, sức sống của hắn không ngừng giảm xuống.
Cứ theo tình hình này, chỉ cần một thời gian rất ngắn thôi, thậm chí có khả năng hắn sẽ ngã xuống.
Có điều vào lúc sắc mặt vừa thay đổi, luồng uy áp này lại rút xuống như thủy triều, vết thương trên người cự thú đó nứt ra rất nhiều, khí tức trên người giảm xuống thấp hơn cả lúc nãy.
“Phù, xem ra cự thú này bị thương không nhẹ.” Diệp Tinh thở phào một hơi.