Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Rate this post

Theo thực lực ngày càng tăng lên của hắn, bảo vật khi hắn giết những dị thú này đẳng cấp càng ngày càng cao, hơn nữa đẳng cấp đã gần như đã vượt qua tất cả cường giả trong thế giới ảo.

“Có điều thực lực càng mạnh, tỉ lệ bảo vật xuất hiện trong cơ thể của sinh mệnh của thế giới ảo càng thấp.” Diệp Tinh lắc đầu.

Với thực lực của hắn, có lúc giết một sinh mệnh của thế giới ảo, tốn mất mấy ngày thời gian nhưng cũng rất khó để bảo vật xuất hiện.

Có điều Diệp Tinh lại biết được thông tin này, bảo vật của thế giới ảo càng về sau càng mạnh, nhưng tính khả năng cũng không ngừng giảm xuống.

Lúc mới bắt đầu, trong cơ thể một sinh mệnh của thế giới ảo thường có hai đến ba món bảo vật, hơn nữa tỉ lệ rớt ra cũng rất cao.

Nhưng giờ đây trong mơ thể của một sinh mệnh thế giới ảo chỉ có một món bảo vật, hơn nữa tỉ lệ xuất hiện cũng cực kỳ thấp.

Cho dù như vậy, Diệp Tinh vẫn vô cùng vui mừng.

Hắn kiểm tra thông tin thuộc tính của mình.

Tộc: Huyễn tộc (Bất Tử Cảnh cao cấp)

Lực chiến: 524 (Mục Hồn đao + Huyết Thử Xỉ + Không Nguyên Nha + Tinh Đảo Côn + Đá Từ Ngọc)

Phòng ngự: 518 (Giáp Mục Hồn + Thổ Hồn Châu + Thủy Tân Cầu + Lông Xích Nguyên)

Tốc độ: 531 (Cánh Trụ Lam + Đá Phi Á + Linh Y Châu)

Trong khi thuộc tính các phương diện cơ bản của cường giả khác còn chưa tới hai mươi, hiện giờ thuộc tính các phương diện cơ bản của hắn hoàn toàn đã vượt qua năm trăm, hiện giờ thực lực của hắn đã đạt tới Bất Tử Cảnh cao cấp!

Đợi tới khi thế giới ảo đóng lại, hơn chín phần cường giả cũng chỉ đạt tới cảnh giới này, mà Diệp Tinh chỉ tốn hơn nửa năm đã bỏ xa bọn họ.

Có thể nhìn thấy bảo vật tương ứng, sự đối lập của Diệp Tinh tăng lên, tốc độ cũng nhanh hơn người khác không chỉ mười lần? Hơn nữa càng về sau thậm chí chênh lệch sẽ càng lớn!

Trừ bảo vật thuộc tính cơ bản của ba phương diện lực chiến, phòng ngự, tốc độ ra, Huyết Thử Xỉm Không Nguyên Nha,…. tất cả đầu là bảo vật có thuộc tính phụ! Cộng lại có tới chín món!

Mặc dù muốn gặp được bảo vật như vậy cực khó, tất cả các cường giả tiến vào trong thế giới ảo cộng lại cũng chẳng lấy được mấy món, nhưng có Bảo Nhi ở đây, chỉ cần phát hiện ra những thứ tương đối đặc biệt, Diệp Tinh liền giết chết những sinh mệnh thế giới ảo đó, vậy nên mới có được nhiều như vậy!

“Đáng tiếc, những bảo vật này càng ngày càng khó xuất hiện, nếu không thực lực của mình chắc chắn sẽ không chỉ dừng lại ở đây.” Diệp Tinh lắc đầu.

Có điều trong lòng hắn vẫn rất vui mừng.

Tay phải vung lên, trước mắt xuất hiện một màn hình, chính là sàn trao đổi, Diệp Tinh bấm một chút, tra xét rất nhiều tin tức, lựa chọn linh tộc Mặc Nha để giao dịch.

Hai lần giao dịch trước đó đã bán cho hai nhân tộc Viên Sơn và Không Vũ, hiện giờ trên người bọn họ không còn bao nhiêu điểm ảo nữa, nên không tham gia cạnh tranh. Là linh tộc Mặc Nha ra giá cao nhất.

Còn về Nguyệt Hành, Diệp Tinh lập tức coi như không thấy.

Giao dịch thành công, lập tức có rất nhiều điểm ảo xuất hiện, lúc này những điểm ảo này vẫn còn một chút là màu đen.

Điểm ảo trắng trên người mình đã đạt tới mấy trăm nghìn rồi, đoán chừng không có bất cứ cường giả nào có thể sánh được?” Diệp Tinh mừng thầm.

Mỗi lần bán bảo vật, hắn đều có thu hoạch cực lớn.

Ánh mắt nhìn về phía chiếc túi của mình, lúc này bên trong vẫn còn mấy chục món bảo vật, thậm chỉ đẳng cấp của những bảo vật này còn cao hơn rất nhiều áp giáp Lâm Vũ mà Diệp Tinh vừa bán.

Theo như thông tin mà hắn nắm được, hiện giờ cường giả đỉnh cấp của thế giới ảo đổi áo giáp Lâm Vũ đã rất vất vả rồi, nếu hắn lại lấy ra bảo vật nữa, đoán chừng cho dù những cường giả này vô cùng thất vọng, nhưng cũng chẳng còn bao nhiêu điểm ảo để đổi.

Cho dù bán ra, Diệp Tinh cũng chẳng bán được bao nhiêu điểm ảo.

Bảo vật tràn lan, sẽ chỉ khiến cho giá trị bị giảm mất, giống như kim cương vậy.

Cứ cách một khoảng thời gian lại bán một món, trong khoảng thời gian này các cường giả khác sẽ điên cuồng tích lũy điểm ảo, như vậy Diệp Tinh mới có được thu hoạch lớn hơn.

Không thể nghi ngờ được rằng hiện giờ Diệp Tinh rất có tiềm lực của gian thương.

“Đi, Bảo Nhi, chúng ta tới nơi tiếp theo.” Diệp Tinh cười, nói.

“Được.” tiểu Bảo Nhi ăn quả Lam Tâm, vui vẻ gật đầu.

Hai chiếc bóng một to một nhỏ bay về phía xa.

“Đây là nơi nào?” một tiếng sau, Diệp Tinh và Bảo Nhi tới một nơi, nơi này lại là một khu vực vô cùng hoang vu, không có bất cứ hoa cỏ cây cối gì, ngược lại toàn bộ đều là cát, khung cảnh hoàn toàn khác với thế giới ảo.

“Lẽ nào là một khu vực đặc biệt của thế giới ảo?” Diệp Tinh xem xét kỹ lưỡng, trong lòng hắn nhớ lại rất nhiều thông tin về thế giới ảo.

Thế giới ảo có một nơi rất kỳ lạ, khác hoàn toàn với thế giới ảo bình thường, bình thường rất ít khi gặp được, thậm chí chỉ tồn tại một thời gian trong thế giới ảo rồi sẽ biến mất, giống như nhiệm vụ ẩn giấu bị hạn chế thời gian trong game vậy.